Sau những ngày tháng sống trong đau khổ vì bị hành hạ, tủi nhục, Anna Ruston quyết định lần đầu tiên chia sẻ câu chuyện của mình. Một câu chuyện có lẽ sẽ gây chấn động không kém những chuyện của các nạn nhân bị bắt cóc nổi tiếng thế giới trước đó như Natascha Kampusch, Jaycee Lee Dugard, Elizabeth Smart và Elisabeth Fritzl. Họ là nô lệ tình dục và các sự việc đều xảy ra ở Anh.
13 năm - cuộc sống của Anna chủ yếu bị nhốt trong một phòng ngủ. Cô chỉ được ra thế giới bên ngoài với những lần hiếm hoi vào bệnh viện để điều trị chấn thương do đánh đập và 4 lần sinh con. Những đứa con vô tội và cũng là kết quả của những lần cô bị cưỡng hiếp từ "một con quái vật" mang hình dạng người.
Tất cả những lần đến bệnh viện đó, "con quái vật" kè kè bên cạnh cô, giả làm chồng khiến cô không thể cầu cứu được ai.
"Tôi vẫn bị ám ảnh hình ảnh trong căn phòng ngủ, nơi tôi bị giam cầm và đau đớn. Và thậm chí tôi vẫn còn nhớ mùi của căn phòng, mùi tỏi nồng nặc từ hắn ta', Anna hiện tại đã tỉnh táo và rùng mình nhớ lại mọi chuyện.
Là một phần trong việc điều trị chấn thương tâm lý, Anna đã viết câu chuyện của mình trong một cuốn sách mới có tên "Secret Slave". Anna hiện nay 44 tuổi và đã được tự do 16 năm.
Anna cho biết mình là một cô gái dễ bị tổn thương và ở với một người bạn của mẹ trước khi gặp Malik - một tài xế taxi người châu Á.
Cô bị bố mẹ bỏ rơi nên khi nhận được sự quan tâm cô đã đón nhận nó. Đó là một ngày vào năm 1987, sau sinh nhật lần thứ 15 của cô 2 ngày. Tài xế taxi rủ cô đến nhà uống trà và nói anh ta ở với mẹ, vợ con và anh em của mình.
Anna nhớ lại: "Họ cho tôi trà sữa và bánh. Malik nói rằng tôi nên ở lại qua đêm. Tôi nghĩ rằng anh ta sẽ đưa tôi về nhà vào buổi sáng hôm sau". Cô đồng ý và bước vào phòng ngủ thì mới tá hỏa ra mọi việc. Một căn phòng màu trắng bẩn thỉu và một người đàn ông muốn cô "làm của riêng". Anna bị lạm dụng bạo lực nhất, bị hiếp dâm một cách bệnh hoạn không thể tưởng tượng và sau đó hắn khóa cửa phòng.
Sự tra tấn và nỗi đau này cứ lặp đi lặp lại gần như mỗi đêm trong suốt 13 năm. Gia đình của Malik làm ngơ mọi việc. Tuy nhiên, vợ của Malik đôi khi lén mang thuốc giảm đau cho cô, trang điểm đậm để che đôi mắt bầm tím. Thế nhưng, họ sợ hãi đến nỗi không dám nói ra bất cứ điều gì. Họ cũng bị lạm dụng.
Thời gian duy nhất Malik không hành hạ cô là khi cô mang thai.
Cô mang thai 4 đứa con trong tình trạng bị nuôi nhốt. Lý do của việc Malik chăm sóc cô chu đáo là muốn bán con. Cô nhận ra điều này sau khi sinh bé trai đầu tiên.
Anna vui mừng khôn xiết khi nhận ra mình có thai. Cô thừa nhận: "Khi bạn biết có một đứa bé trong bụng, bạn sẽ vui vì có một người nào đó ở bên, bạn không phải ở một mình".
Tuy nhiên, khi đứa con vừa chào đời ở bệnh viện, Malik đã lấy đứa bé đi.
"Tôi không được gặp con. Tôi không có cơ hội để được làm mẹ", Anna thổn thức.
Cô thừa nhận: "Tôi không biết các con đang ở đâu".
Malik bắt cô phải mặc trang phục theo văn hóa mình, nhuộm cô tóc vàng thành tóc đen. Nhiều lần chính quyền địa phương có đến nhà nhưng họ nghĩ rằng cô không biết tiếng Anh nên không hỏi han gì.
Một lần cảnh sát đến nhà khi nghe tiếng hét của Anna nhưng Malik thuyết phục rằng mọi việc vẫn tốt. Đối với bản thân cô, lúc đó cô chỉ thấy quá sợ hãi để trốn thoát.
"Hai lần tôi đã cố gắng trốn thoát nhưng không được và bị đánh đập", cô cho biết.
Thay vào đó, cô cố gắng tự tử bằng thuốc giảm đau, ngã cầu thang và thậm chí tự siết cổ bằng khăn nhưng không chịu nổi khi bị nghẹt thở.
Cuối cùng cô lấy hết can đảm để viết "Cứu tôi" trên một mảnh giấy khi cô biết Malik và gia đình anh ta đang bị phân tâm cầu nguyện trong dịp lễ hội Hồi giáo.
Khi bác sĩ thăm hỏi sức khỏe của cô đến. Cô cố tình đánh rơi tờ giấy trên sàn nhà. Anna nhớ lại: "Tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ không để ý vì cô giẫm lên tờ giấy nhưng rồi cô nhặt nó lên". Người đó đã gửi lại cô với nội dung sẽ gọi điện thoại cho cô khi ở bên ngoài.
Theo dự kiến, gia đình Malik tập trung cầu nguyện và sau khi điện thoại reo Anna xin được đi vào nhà vệ sinh. Cô vô cùng kinh nhạc khi thấy chiếc chìa khóa được để lại.
Cảnh sát nhận được tin báo và liên lạc với Malik. Anh ta cho biết "vợ" của mình đã bỏ nhà đi và bị bệnh tâm thần nghiêm trọng.
Nhưng cuối cùng, Anna chứng minh cho họ câu chuyện của cô. Dưới sự bảo vệ của cảnh sát, cô đã được ở với cha mẹ để quên đi mọi việc trong quá khứ. Cha mẹ cô đã nỗ lực tìm kiếm sau khi biết tin con mất tích.
May mắn hơn Anna đã vô tình gặp lại Jamie, người yêu cũ của cô hiện làm việc trong quân đội. Jamie rất vui nhưng không biết mọi chuyện. Anna nói dối cô điều trị chứng biếng ăn nên phải vào viện. Cặp đôi có ý định xây dựng lại mối quan hệ nhưng Anna cho biết cô chỉ cho anh nắm lấy tay thôi. Jamie chấp nhận vì nghĩ cô đang điều trị bệnh. Nhưng vào năm ngoái, sau một thời gian đấu tranh tư tưởng, cô đã nói với anh sự thật.
"Anh ấy đã đi xa trong 1 ngày và tôi nghĩ rằng tôi đã mất anh ấy. Anh sẽ phán xét quá khứ của tôi. Nhưng anh đã trở lại và chỉ ôm lấy tôi".
Cặp đôi hiện tại đã có 4 đứa con ở độ tuổi 15, 11, 8 và 4 - giống như 4 đứa trẻ cô sinh ra trước đó, 2 trai và 2 gái. "Tôi nói rằng tôi chỉ có 4 đứa con mặc dù các con ở đây không thể thay thế được những đứa con tôi đã đánh mất".
Hiện tại cô vẫn còn bị chấn thương cơ thể, trầm cảm và rối loạn nên ít khi ra khỏi nhà. "Đó là một cuộc sống khó khăn, những đứa con và Jamie giữ không dám cho tôi đi đâu. Tôi hy vọng một ngày nào đó tôi sẽ có một cuộc sống bình thường như bao người phụ nữ khác".
No comments:
Post a Comment