Hy vọng con được ghép tim để hồi sinh
Đang nằm điều trị tại Trung tâm Phẫu thuật Tim mạch – Lồng ngực (Bệnh viện Việt Đức), sự sống của em Nguyễn Anh Đ. (16 tuổi, ở Thái Bình) chỉ được tính bằng ngày, khi em mắc căn bệnh suy tim và đang phải chạy tim nhân tạo bằng máy móc.
Ngồi bên ngoài hành lang, chị Nguyễn Thị Vân A. (46 tuổi, mẹ của Đ.) từng ngày ngóng chờ tin con. Từ khi phát hiện con bị suy tim đến nay đã hơn 3 tháng, đó cũng là thời gian người mẹ này trực chờ và hy vọng một phép màu sẽ đến với con.
Cuộc sống của Đ. giờ sống phụ thuộc hoàn toàn vào máy móc.
“Cơ hội duy nhất để con tôi được sống, đó có người hiến tặng trái tim, sau đó các bác sĩ sẽ ghép cho con trai tôi”, chị Vân A. nói.
Nói về con trai của mình, chị Vân A. chia sẻ, Anh Đ. là con thứ 2 trong gia đình, suốt 10 năm đi học, em đều đạt học sinh giỏi. Đến 15 tuổi, Đ. vẫn là cậu bé khỏe mạnh. Tuy nhiên, đến ngày 20/1/2018 sau vài trận sốt Anh Đ.l iên tục kêu mệt nên được đưa đi viện khám thì các bác sĩ chẩn đoán bị suy tim.
Sau khi vào viện điều trị một thời gian, ngày 28/4, Đ. rơi vào trạng thái nguy kịch, tim ngừng đập, các bác sĩ phải nỗ lực hết mình giành lại sự sống cho Đ. Cũng kể từ đó Đ. phải duy trì sự sống bằng máy chạy tim nhân tạo ngoài cơ thể.
Lá thư xúc động của người mẹ gửi con trai của mình.
Dù tim đã ngừng đập, sự sống phụ thuộc hoàn toàn bằng máy móc, nhưng Đ. vẫn nhận thức được mọi thứ xung quanh. Mỗi khi mẹ vào thăm, Đ. vẫn nắm thật chặt lấy tay mẹ và không muốn mẹ buồn.
“Những lần thấy con đau đớn, tôi rất thương nhưng không biết làm thế nào chỉ biết ôm con mà khóc nghẹn. Lúc đó tôi không dám chảy nước mắt trước mặt con mà giấu trong lòng vì con nhìn thấy mẹ khóc.
Rất nhiều người hỏi gia đình giờ cần gì họ cũng có thể hỗ trợ kể cả về tài chính nhưng hiện tại gia đình tôi chỉ cần con mình có một trái tim để các bác sĩ ghép cho cháu, để cháu được sống, được học tập như các bạn cùng trang lứa là tôi mãn nguyện, dù có phải đánh đổi bằng tất cả”, người mẹ vừa nói, vừa bật khóc.
Chỉ có ghép tim Đ. mới có thể sống.
Bác sĩ nghẹn lòng trước câu hỏi của cháu bé
Những ngày phải chạy tim nhân tạo, Anh Đ. luôn khao khát được sống, mỗi khi có bác sĩ đến thăm khám, Anh Đ. lại hỏi bác sĩ: “Bao giờ có tim, bao giờ cháu được mổ”.
GS Nguyễn Hữu Ước - Trưởng khoa Tim mạch lồng ngực Bệnh viện Việt Đức tâm sự: "Đ. nằm đây mấy tháng rồi, tôi ám ảnh bởi ánh mắt của cháu mỗi lần đi qua phòng bệnh ấy. Tôi sợ những câu hỏi của Đ.. Lần nào tôi đi qua, Đ. cũng hỏi "Bao giờ có tim bác nhỉ" hay "Có cách nào khác không bác?"...Nghe những câu hỏi của cháu, đã có lúc tôi không dám đi về phía phòng cháu nằm.
Giờ Đ. nằm trên giường bệnh, máy móc dây dợ chằng chịt xung quanh... Chúng tôi chỉ còn biết nói với cháu rằng: "Cố lên Đ. nhé!"
Không nói được nhưng Đ. vẫn ra hiệu bằng ngón tay.
Nghe câu nói ấy, Đ. giơ ngón tay cái gầy guộc của mình lên ra hiệu đồng ý. Nhìn đôi mắt của Đ. chúng tôi hiểu khát khao sống trong Đ. vẫn đang dâng trào. Thời gian cho Đ. ngày một ngắn dần nhưng chúng tôi tiếp tục chờ mong và hy vọng...”.
Mọi thông tin về các trường hợp chết não sẵn lòng hiến tặng mô/ tạng xin liên hệ tới Trung tâm Điều phối ghép tạng Quốc gia theo số điện thoại: 0915060550.
Bức thư gửi con trai của chị Nguyễn Thị Vân A. đã nhòe đi bởi những giọt nước mắt, người mẹ này vẫn đang không ngừng hy vọng một phép màu nào đó đến với con trai. Chúng tôi xin trích đăng nguyên văn: “Cố lên con của mẹ! Chưa bao giờ mẹ thấy thời gian trôi nhanh như lúc này con ạ. Mẹ không muốn mất con đâu con trai yêu của mẹ. Mẹ không biết làm gì cho con nữa, mẹ vẫn mong có một phép màu nào đó đến với con. 16 năm trời khi con ra đời, được sống bên con, được ngắm con khôn lớn từng ngày, bao nhiêu hy vọng, bao nhiêu hoài bão mẹ đều dành hết cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ thấy bất lực như lúc này. Mẹ phải làm gì để giữ con đây, con trai yêu của mẹ! Cố gắng lên con! Con rất giỏi và đầy nghị lực phải không con! Mẹ chỉ ước gì căn bệnh quái ác kia chỉ là một bài toán khó cho con thôi, để thử thách con và như bao lần mẹ đã tự hào về con vì con đã vượt qua tất cả bài tập khó đó. Bác sĩ bảo với mẹ “con sẽ được tiếp tục sống” cho dù sáng nay trái tim yếu ớt của con đã thoi thóp và bắt đầu ngừng đập. Mẹ tin vào một điều kỳ diệu và một phép màu và mẹ biết ngoài kia nhiều người đang tâm trạng như mẹ. Họ đang đau buồn vì họ phải rời xa người thân yêu của mình vì bệnh tật, vì những tai nạn bất ngờ. Bác sĩ nói vẫn đang cố gắng tìm kiếm, vận động một nghĩa cử của ai đó không may qua đời... Họ sẽ hiến tặng cho con 1 trái tim để con được sống, được tiếp tục đi học và thực hiện ước mơ. Thật khó phải không con, nhưng mẹ không thể mất con được, con yêu của mẹ ạ!”. |
No comments:
Post a Comment