Wednesday, April 18, 2018

Hy vọng diệt ung thư tận gốc nhờ thiết bị rất đặc biệt này

Cho muối vào đồ ăn dặm của trẻ, lợi hay hại?

Khử mùi hôi nách bằng bài thuốc Đông y

Cứ vô tư yêu đời, nhiều bệnh mạn tính sẽ bị đánh bay

Cô gái Việt đột tử tại Nhật: Người cha bật khóc khi thấy con phủ trắng nilon về sân bay

Nhìn thấy áo quan nơi thi thể con gái đang nằm phủ trắng nilon, người cha ôm mặt khóc nức nở vì thương con.

Clip ông Phương đón con gái trở về.

Đã 10 ngày kể từ khi Phạm Thu Hoà (SN 1995, ở Quảng Trạch, Quảng Bình), tử vong do kiệt sức khi lao động tại Nhật Bản. 10 ngày ấy ông Phạm Văn Phương (bố của Hoà) đứng ngồi không yên.

Khi nghe tin con mất vào ngày 8/4, ông Phương lập tức ra Hà Nội hy vọng bay chuyến sớm nhất sang Nhật đón con về. Nhưng những thủ tục pháp lý khiến ông không thể xuất phát ngay.

Dù vậy, ông Phương không về quê, ông ở lại một nhà người quen ở ngoại thành Hà Nội, từng ngày ngóng tin con qua những người đồng hương từ Nhật Bản. Việc liên lạc với mọi người hầu hết là qua những dòng tin nhắn qua lại trên mạng xã hội facebook.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 1

Những ngày qua ông Phương liên tục ngóng tin con, ông hốc hác vì mất ăn, mất ngủ khi con chưa trở về.

Ngày 15/4, sau một tuần chờ đợi ông đã xách ba lô quay trở về nhà, vì nơi ấy vợ ông đang vật vạ từng ngày sau khi nhận hung tin con gái qua đời nơi xứ người. “Vợ tôi ở nhà, lúc nào tỉnh dậy là bà ấy lại khóc. Bà khóc vì nhớ con, vì thương con khi mất cũng chẳng có người thân bên cạnh”, ông Phương nói đầy đau xót.

Chính bản thân ông cũng đau đớn lắm, nhưng ông phải cố kìm nén nỗi đau ấy lại, vì một ngày con gái ông chưa về thì ông vẫn chưa thể yên tâm, ông không thể gục ngã vào lúc này, vì giờ đây ông là chỗ dựa cho cả gia đình.

Ngày 16/4, nhận được dòng tin nhắn từ bên Nhật gửi về thông báo, 14 giờ ngày mai con sẽ được đưa về Việt Nam. Ông Phương nhìn vào dòng tin nhắn đọc đi, đọc lại xem đó có phải là sự thật không.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 2

Nhận được tin con trở về, ông Phương cùng những người thân trong gia đình chuẩn bị đồ đạc sẵn từ nhà để đi đón con.

Khi đầu dây bên kia xác nhận đã lo hết thủ tục pháp lý và chỉ chờ giờ lên máy bay, khi đó ông mới dám tin là sự thật và hối hả cùng anh em họ tộc chuẩn bị hành trang ra Hà Nội đón con gái.

1 giờ sáng mọi người bao gồm các ông bà, chú bác, anh chị em với khoảng 30 người bắt đầu xuất phát từ Quảng Bình. Đến khi trời sáng xe cũng bắt đầu đến địa phận Hà Nội.

Chẳng kịp nghỉ ngơi, chiếc xe với đầy đủ đồ đạc tâm linh chờ đoàn người đến thẳng kho hàng Cảng hàng không Quốc tế Nội Bài để chờ đợi đón Hòa. Tại đây, những bịch nước, những ổ bánh mỳ vẫn còn nguyên trên xe, bởi điều mà họ quan tâm nhất lúc đó chính bao giờ Hòa sẽ về đến nơi.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 3

Những người thân ngồi ngóng chờ Hòa chở về mà không cần ăn uống.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 4

Ông Phương liên tục phải trả lời những cuộc điện thoại từ quê gọi ra.

Kim đồng hồ đã chỉ đến 14 giờ, nhưng phía trong chưa hề có thông báo gì, ông Phương và một số người sốt ruột chạy vào trong ga hỏi thì được biết, phải 2 tiếng nữa thi thể Hòa mới có mặt tại Nội Bài.

Đoàn người lại tiếp tục chờ đợi, đã có những tiếng khóc thít thít của những người chị vì thương đứa em gái xấu số thiệt phận. Còn ông Phương, liên tục phải trả lời những cuộc điện thoại từ trong quê gọi ra, ông gạt đi những giọt nước mắt và cố nói với giọng rắn rỏi để mọi người yên tâm.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 5

Nhìn thấy chiếc xe nơi Hòa nằm, mọi người muốn chạy thật nhanh vào để ôm lấy Hoa.

Sau gần 2 tiếng chờ đợi, chuyến bay đã đáp xuống sân bay, thi thể Hòa đã trở về với quê hương Việt Nam. Những người thân của Hòa ùa ra trước cửa, nhìn thấy chiếc áo quan nơi Hoa đang nằm, họ định chạy thẳng vào đó, nhưng đã bị bảo vệ sân bay ngăn lại.

Bố Hòa cố giữ bình tĩnh, từ từ đi lại gần cửa kho hàng, đứng phía sau mọi người hướng mắt vào bên trong. Thấy chiếc áo quan nơi con gái ông nằm được phủ trắng bằng nilon, ông ôm mặt chạy ra phía sau những chiếc ô tô tải khóc nức nở vì thương con.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 6

Ông Phương ngồi phía sau, nhìn thấy con gái từ xa ông ôm mặt khóc nức nở.

Khi chiếc xe kéo lăn bánh chở chiếc áo quan xuất hiện, tất cả mọi người giãn ra 2 bên, chỉ một mình ông Phương chạm tay vào con và đi cùng con suốt một đoạn đường.

Những người thân của Hòaa lúc đó, không ai bảo ai họ khóc nhưng cố gắng không để phát ra tiếng. Bởi chỉ cần một tiếng khóc nhỏ có thể “kích động” người cha đang lặng lẽ đi bên con kia sẽ oà khóc và ôm trầm lấy chiếc áo quan mà gọi tên con cho thỏa nỗi lòng.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 7

Chiếc xe chở Hòa ra khỏi ga hàng hoá quốc tế.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 8

Những người thân ai làm việc nấy, dù khóc nhưng họ cố không khóc thành tiếng.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 9

Người cha lặng lẽ đi bên thi thể con gái

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 10

Ông Phương liên tục được người thân động viên.

co gai viet dot tu tai nhat: nguoi cha bat khoc khi thay con phu trang nilon ve san bay - 11

Ông cố nhìn con qua ô cửa kính.

Khi chiếc áo quan di chuyển đến chiếc xe gia đình đã chuẩn bị trước, ai vào việc đấy, riêng ông Phương phải ở ngoài để mọi thủ tục được tiến hành nhanh chóng.

Khoảng 16h25 phút, chiếc xe do ông Phương dẫn đầu đi trước, theo sau là chiếc xe chở thi thể Hòa lăn bánh, bắt đầu đưa Hòa về đất mẹ Quảng Bình.

Khi về nhà, gia đình sẽ tổ chức tang lễ cho Hòa. 3 ngày nữa Hoa sẽ được đưa về nơi an nghỉ cuối cùng tại nghĩa trang quê nhà.

Bố cô gái Việt đột tử tại Nhật do kiệt sức: Một mình con bên đó chắc lạnh lắm

Từng ngày, từng giờ người bố luôn ngóng tin con, ông thương con ở một mình bên đất khách quê người lạnh lẽo vì chẳng có người thân.

Theo Lê Phương (Khám Phá)

Let's block ads! (Why?)

Tâm sự của bác sĩ bị hành hung: Đó là khoảnh khắc mà tôi cảm thấy cô đơn nhất!

Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra sự nhục nhã và xấu hổ đến như vậy. Đó là khoảnh khắc mà tôi cảm thấy cô đơn nhất.

tam su cua bac si bi hanh hung: do la khoanh khac ma toi cam thay co don nhat! - 1

Ảnh minh hoạ.

Rõ ràng, tình trạng bạo hành nhân viên y tế ngày càng gia tăng là yếu tố gây tâm lý căng thẳng rất lớn đối với công tác khám chữa bệnh của nhân viên y tế.

Luật bảo vệ sức khỏe nhân dân của Việt Nam cũng đã quy định "Nghiêm cấm hành vi làm tổn hại đến sức khoẻ, tính mạng, danh dự, nhân phẩm của thầy thuốc và nhân viên y tế trong khi đang làm nhiệm vụ".

Vụ việc của bác sĩ V. H. C. ở Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn, Hà Nội càng khiến giới y khoa dậy sóng khi bác sĩ C. bị tấn công và sau đó theo cơ quan điều tra thì do bác sĩ quá nguyên tắc khiến người nhà cháu bé bức xúc và có hành vi đánh bác sĩ.

Điều này khiến giới y khoa “dậy sóng” họ cho rằng cần xuống đường để bảo vệ chính mình, cần môi trường làm việc an toàn cho bác sĩ cũng như mọi nhân viên y tế.

Tủi nhục, cô đơn

Bác sĩ Trần Văn Phúc, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn đã chia sẻ câu chuyện của anh gặp tại khoa cấp cứu của chính bệnh viện này vào năm 2001. Khi đó bệnh nhân rất đông, bác sĩ trực đến 23h đêm còn chưa được ăn cơm.

Lúc đó, có một ông bố đưa con 10 tuổi nhập viện vì bị rách da đầu chảy nhiều máu.

Bác sĩ Phúc kể: "Tôi đã khám và giải thích, rằng vết thương rách da đầu sẽ gây chảy rất nhiều máu ra bên ngoài, nhưng nó không nguy hiểm như những bệnh nhân bị tổn thương nội tạng, vì thế mà y tá sẽ tiến hành băng sơ cứu và chờ đợi chúng tôi có thời gian giải quyết. Nhưng bố cháu bé không đồng ý.

Người bố sau một hồi chất vấn, dọa nạt, rồi chửi bới; anh dang tay đấm thẳng vào mặt tôi, nhổ hẳn một bãi nước bọt vào chính giữa mặt tôi, rồi dọa sẽ giết chết cả nhà tôi nữa.

Lúc ấy lòng tôi nặng trĩu. Tất cả bệnh nhân, người nhà bệnh nhân, hai cô y tá già và các em sinh viên trẻ, mọi người quay lại nhìn tôi đầy kinh hãi và không ai dám nói một lời nào. Tôi chưa bao giờ bị làm nhục trong cuộc đời. Ở khoảnh khắc đó, tôi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là ngồi đó để tiếp tục bị đánh cùng những bãi nước bọt, hoặc là chạy trốn ra ngoài để tránh sự đe dọa và xấu hổ. Tôi muốn mình biến mất!

Và tôi bỏ chạy ra ngoài với những cảm xúc đã chết. Người bố đuổi theo tôi, túm cổ, dúi tôi vào thùng rác và đe dọa. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra sự nhục nhã và xấu hổ đến như vậy. Đó là khoảnh khắc mà tôi cảm thấy cô đơn nhất. Nó để lại vết sẹo tình cảm sẽ không bao giờ có thể mất trong tôi. Nhân phẩm của tôi đã bị tước bỏ và giá trị bản thân bị hủy hoại. Mọi diễn biến tiếp theo mới thật là tồi tệ. Những ngày tháng sau đó, thỉnh thoảng tôi lại nhận được một tin nhắn đe dọa. Tôi cảm thấy bị bào mòn cả về thể chất, tâm lí và tình cảm”.

Cấp cứu trong căng thẳng

Điều dưỡng Nguyễn Xuân Vinh – Khoa Tim mạch Bệnh viện Việt Đức chia sẻ về câu chuyện cấp cứu cho một dân “anh chị”. Với các nhân viên y tế, đây là việc làm họ gặp thường xuyên.

Điều dưỡng Vinh kể, trong buổi tối tua trực của anh tiếp nhập một băng nhóm đầu gấu xử nhau, một người trong nhóm đồng bọn của họ bị chém một nhát dao xẻ toác vai, đương nhiên nhân viên y tế nhìn hoàn cảnh biết mình sẽ sắp phải hứng bão thế nào, nhanh chóng họ đưa nạn nhân vào phòng hồi sức cấp cứu băng bó, truyền dịch, giảm đau.

Vài phút sau một nhóm đồng bọn trong đó có một gã nhìn bặm trợn vào chỉ huy bác sĩ bằng những lời lẽ kiểu như “chúng mày làm ăn tử tế, thằng em tao có mệnh hệ nào thì tụi mày chết hết dưới tay tao”. Vừa nói hắn không quên rút con dao bấm ra lệnh “khâu đi, nhanh lên".

Mọi người đều làm theo lệnh của hắn, không làm thì cũng chắc có chuyện xảy ra với một gã vỗ ngực xưng tên nhiều tiền án tiền sự. Khi gây tê cho bệnh nhân thì hắn quát thuốc giảm đau đâu không được để cho người đàn em của hắn đau.

Điều dưỡng Vinh tâm sự: “Chúng tôi cấp cứu bệnh nhân mà căng thẳng tột cùng mồ hôi trán mọi người lăn tròn, nhỏ giọt.. và phút giây đó cùng trôi qua từng khắc một, làm việc cấp cứu nạn nhân trong lo âu và tủi nhục... làm xong mà không dám hó hé câu yêu cầu đi đóng tiền”.

Người nhà đấm liên tiếp vào mặt bác sĩ, vứt tiền lên bàn tạo hiện trường giả
Trong lúc bác sĩ V.H.C đang trao đổi thì người nhà bệnh nhi bất ngờ đứng dậy đấm liên tiếp vào mặt rồi tự rút tiền bỏ ra bàn tạo hiện trường giả phải...
Theo Khánh Ngọc (infonet.vn)

Let's block ads! (Why?)