Friday, November 11, 2016

Cô gái trẻ da đầu lở loét, tóc bong từng mảng vì sở thích đổi mốt nhuộm tóc

Nhập viện vì nhuộm tóc theo mốt

Nhìn diện mạo của chị Nguyễn Thị Liên ở Hà Nội tại Trung tâm Dị ứng - Miễn dịch lâm sàng, Bệnh viện Bạch Mai không ai ngờ thủ phạm gây bệnh chính là thuốc nhuộm tóc. Khuôn mặt của bệnh nhân sưng vù, da tấy đỏ, nhiều mụn li ti, da đầu lở loét, tóc bong tróc từng mảng ai cũng ái ngại. 

Qua thăm khác bác sĩ cho biết bệnh nhân bị dị ứng thuốc nhuộm tóc. Do từng nhuộm tóc nhiều lần trong tháng, lại đi khám muộn nên tình trạng dị ứng của bệnh nhân khá nặng. Bác sĩ cảnh báo, chị Liên phải nhập viện điều trị gấp, thời gian điều trị rất lâu dài và tốn kém. 

Trường hợp bệnh nhân Liên sau khi bị dị ứng thuốc nhuộm tóc.

Chia sẻ với phóng viên về vấn đề nhiều người, nhất là giới trẻ hiện nay lạm dụng thuốc nhuộm tóc, Ths.BS Trịnh Xuân Vinh – Trưởng khoa Khám bệnh, Bệnh viện Da liễu Trung ương cho biết, bệnh viện thường xuyên phải tiếp nhận những trường hợp nhập viện do thuốc nhuộm tóc gây nên, đặc biệt có trường hợp còn bị biến chứng nguy hiểm không thể chữa khỏi.

Bạn Nguyễn Thị Hải An (23 tuổi, ở địa chỉ Đền Lừ - Hoàng Mai – Hà Nội) đến tái khám tại BV Da liễu Trung ương theo lịch hẹn của bác sĩ cho biết, dù “bị nạn” nhưng vẫn còn may mắn vì điều trị kịp thời. “Nếu không đi khám sớm, chắc giờ này em đã rụng hết tóc rồi”, bạn Hải An chia sẻ.

Hải An cho biết, bản thân nhuộm tóc từ khi học lớp 7 và thường xuyên thay đổi mốt, nhất là từ khi bắt đầu đi học đại học. “Có thời điểm, một tháng em nhuộm tóc đến 3 lần, thậm chí có những hôm em vừa nhuộm ngày thứ 6, đến thứ 2 đi học các bạn chê xấu, em về đi nhuộm kiểu khác luôn”, Hải An kể lại.

Thuốc nhuộm tóc ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe con người.

Chính việc đam mê nhuộm tóc của Hải An đã phải trả giá bằng căn bệnh viêm da tiếp xúc dị ứng.  “Ban đầu em chỉ thấy ngứa, sau đó em thấy tóc rụng, khi nhờ mẹ vạch tóc ra xem thì da đầu đỏ hết, tóc chỉ giật nhẹ là rụng cả đám. Sợ quá mẹ bắt em cho đi khám ngay lập tức”, Hải An cho hay.

Thực tế, từ trước đến nay ngoài những ảnh hưởng đối với tóc và da đầu, thì không ít trường hợp còn bị phù mặt, sưng mắt vì tác dụng phụ của thuốc nhuộm tóc.

Nên thử phản ứng trước khi nhuộm

Từ những trường hợp trên, BS Vinh cho biết, tác hại của thuốc nhuộm tóc đối với người sử dụng chủ yếu là dùng quá liều, bị dị ứng với một chất nào đó có trong thuốc nhuộm tóc hoặc cũng có những trường hợp bị thuốc nhuộm tóc chảy xuống mặt và gây ra viêm da do tiếp xúc dị ứng.

“Những trường hợp đến khám và điều trị tại chỗ chúng tôi rất đa dạng, có trường hợp bị dị ứng khi nhuộm tóc ở tiệm, nhưng cũng có trường hợp bị “nạn” khi tự nhuộm tóc ở nhà.

Thậm chí có trường hợp còn tự pha chế, phối hợp các màu nhuộm với nhau sau đó cũng phải vào viện điều trị. Đa số những trường hợp bị kích ứng, viêm da tiếp xúc dị ứng khi đã đến viện thì đã nặng, nhiều trường hợp còn để lại di chứng nặng nề”, BS Vinh chia sẻ.

BS Trịnh Xuân Vinh cảnh báo trước khi nhuộm tóc tốt nhất nên thử phản ứng trước.

Theo các chuyên gia, tóc là một dạng protein hóa sừng, do vậy không thể nói chất nhuộm màu không gây hại cho tóc hay độc hại cho cơ thể. Thuốc nhuộm có thể gây dị ứng, rụng tóc, viêm da, nấm, thậm chí ngộ độc và ung thư…

Ví dụ như thuốc nhuộm tóc cho màu vĩnh viễn, đa số có chứa hoạt chất Paraphenylenediamin. Thực nghiệm cho thấy, nếu dính vào da mặt, da đầu trong khi nhuộm tóc, nó có thể gây kích ứng da, dị ứng và thậm chí ung thư da, ung thư vú. Hiện một số nước châu Âu đã cấm dùng paraphenylenediamin. Tại Mỹ, các chuyên gia y tế cũng đã chứng minh chất này gây dị ứng, chàm, hen, loét dạ dày, làm da mẩn đỏ, nhạy cảm với nắng và có thể gây tử vong nếu ngộ độc nặng.

Để tránh những hậu quả đáng tiếc do thuốc nhuộm tóc gây ra, các chuyên gia khuyến cáo, tốt nhất mọi người nên hạn chế nhuộm tóc, nếu bắt buộc phải nhuộm thì nên thử phản ứng trước. Khi nhuộm phải rất tỉ mỉ sao cho thuốc dính lên sợi tóc cách da đầu 1 -2 mm, tránh chạm vào da đầu.

Let's block ads! (Why?)

Thanh Tuyền: "Tôi già thế này rồi xin đừng hỏi chuyện tình yêu"

Trong lần về Việt Nam lần này sau 4 năm xa cách, danh ca nổi tiếng một thời Thanh Tuyền dành nhiều thời gian gặp gỡ với khán giả và báo chí.

Danh ca Thanh Tuyền từng tâm sự về cuộc hôn nhân đầu tiên của mình đầy xót xa. Đó là, ngày đó, người chồng đầu tiên bỏ bà sang Mỹ, để lại Thanh Tuyền với ba đứa con thơ dại. Sau nhiều sóng gió, bà và các con mới đến được nước Mỹ thì phát hiện ra người chồng khi xưa đã có duyên mới. Những đắng cay trong cuộc đời riêng được Thanh Tuyền chuyển tải vào câu hát, cũng chính vì thế, bà luôn hát những ca khúc buồn da diết, nhiều tâm trạng.

GIờ đây, khi ổn định cuộc sống với người chồng hiện tại, Thanh Tuyền cho biết, bà theo đạo Phật, không còn quan tâm đến chuyện tình cảm và cảm thấy cuộc sống thanh thản hơn rất nhiều.

Tôi đã quên hết cảm giác yêu đương

Xa Việt Nam 4 năm, lần này trở về bà có cảm xúc như thế nào?

Dù ở đâu thì Việt Nam lúc nào cũng ở trong tim tôi. Lúc ở bên Mỹ, tôi vẫn nhớ Việt Nam. Tôi nhớ nhất những ngôi nhà cũ đã ở ngày xưa ngay Hàng Xanh mà mỗi lần đi ngang không vào được.

Món ăn nào của Sài Gòn mà bà nhớ nhất?

Tôi nhà quê, bình dân lắm. Tôi không quan trọng, cầu kì ăn uống. Mình con nhà nghèo mà. Ăn thì cũng nhớ những món kỉ niệm. Có những kỉ niệm hồi trẻ không bao giờ quên, như lúc nào trong nhà cũng phải có ba khía, rau luộc nên bây giờ lúc nào dọn trên mâm của tôi cũng có món này. 

Một ngày bình thường ở bên Mỹ của bà như thế nào?

Ngày thường tôi liên hệ với gia đình ở Đà Lạt, Sài Gòn để làm từ thiện, những lúc rảnh thì tôi sắp xếp đi giúp cho nhà thờ, chùa chiền. Ai cần gì thì tôi giúp. Cuối tuần tôi mới đi hát. Tôi không để trống lúc nào hết, tôi quý từng ngày từng giờ. Ngay cả khi ngồi nói chuyện như thế này tôi cũng quý ngày hôm nay vì tôi không biết mình có còn hát được ngày mai không. Không phải tôi bi quan mà tôi thấy rõ cuộc đời này không thể nào biết trước được điều gì.

Mặc dù nhiều năm rồi nhưng phong cách thời trang của bà vẫn rất đẹp, thanh lịch, phù hợp lứa tuổi. Bà có dành nhiều thời gian để đầu tư mua sắm quần áo, trang phục hay không?

Từ “shopping” là điều mà tôi đã quên hơn mười năm nay rồi. Quần áo tôi mặc đơn giản lắm. Tôi không sắm nhiều, chỉ chừng mực thôi. Tôi đi qua nhiều nơi, thấy nhiều mảnh đời sống dưới địa ngục. Bây giờ tôi thay đổi nhiều lắm. Hễ ăn còn dư là tôi đều để dành chứ không đổ bỏ. Dù ngày mai không ăn nhưng tôi vẫn để dành lại. Tôi quý từng hột cơm, từng cái áo.

Ngày xưa thì bà tiêu xài nhiều lắm hay sao?

Nghệ sĩ mà. Nhưng bây giờ thì mọi thứ không cần thiết, không có gì quan trọng hết. Mỗi ngày sau khi tôi hát mà được khán giả thương là về nhà tôi được ngủ một giấc ngon. Tôi phục vụ được khán giả, người ta đến xem thì mình có thể đáp lại bằng từng hơi thở của mình thì hạnh phúc rồi.

Ngay cả bây giờ trong cuộc đời này, trong giới nghệ sĩ đâu phải ai cũng thương mình hết đâu nhưng tôi không quan tâm, những việc đó không ảnh hưởng gì tới tôi hết. Tôi chỉ biết mình làm đúng. Tuổi của tôi bây giờ như vậy rồi. Tôi không làm gì sai. Dĩ nhiên không ai chắc chắn rằng mình không sai. Nhưng tôi làm gì cũng rất cẩn thận, 24/24, vì tôi lớn rồi, tôi không muốn cái gì sai cả.

Tuy nói không mua sắm nhiều nhưng bà luôn đầu tư ngoại hình như một cách thể hiện sự tôn trọng khán giả?

Đúng. Bước ra cửa là tôi chuẩn bị thật đẹp chứ. Tôi ăn mặc theo phương tiện, thời gian, địa điểm. Ví dụ đi tập thể thao, máy bay, tập nhạc..thì khác nhau. Mình tôn trọng khán giả chứ đâu thể bê bối, xuề xòa được. Dù mình lớn tuổi thì khán giả cũng phải nhìn mình đẹp theo kiểu lớn tuổi.

Lúc còn đi học, bà đối diện với sự nổi tiếng thế nào?

Khi đang học Đệ Tứ ở trường Bùi Thị Xuân, Đà Lạt thì tôi chuyển về Sài Gòn học Lê Văn Duyệt, một trong bốn trường nữ thời bấy giờ. Lúc đó tôi đi học không ai biết vì tôi tên khác, Như Mai. Trong văn nghệ khi nổi tiếng thì tôi lại càng không muốn ai biết đến mình. Tôi chỉ muốn đi học cho tốt thôi. Người bạn ngồi kế bên còn không biết tôi đi hát nữa.

Bà sợ sự nổi tiếng à?

Tôi không muốn người ta biết mình là ca sĩ. Năm 1967 bắt đầu có đài truyền hình đen trắng thì khán giả bắt đầu biết mình, còn trước đó thì không biết.Đến khi báo chí bắt đầu đăng hình tôi lên bìa là tôi đã học xong rồi.

Khi nổi tiếng, bà có “chảnh” không?

Mấy chục năm nay tôi chưa hề thấy mình “xuống”, bởi vì tôi chưa bao giờ thấy mình “lên”. Tính tôi trước sau như một với những người làm việc chung, bạn bè. Tôi không biết “chảnh”, mà muốn làm cũng không được, nhất là đến giờ, sau bao nhiêu thăng trầm rồi. Nhạc sĩ Hoàng Thi Thi, con của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đặt cho tôi biệt danh là “nữ ca sĩ không xuống tông”, tức là tôi trước giờ vẫn vậy. Ngay cả lúc lên cao tận cùng thì tôi vẫn vậy.

Bà từng gây xôn xao khi chia sẻ cuộc hôn nhân đầu đầy trắc trở khi vượt mọi khó khăn để sang Mỹ thì chồng đã có vợ mới. Còn cuộc hôn nhân hiện tại thì sao? Ông xã có mất nhiều thời gian chinh phục bà không?

Trời ơi, giờ này già rồi thì còn hỏi mấy chuyện đó nữa. Bây giờ nên hỏi tôi là chừng nào nghỉ hát đi tu. Chứ còn chuyện đó mấy chục năm rồi, tôi đã quên hết cảm giác đó rồi. Tôi đã “ngộ” theo đạo Phật nên tôi không để ý những chuyện đó nữa.  Tôi và chồng tu tại gia nên mọi chuyện rất bình an.

Bây giờ tôi muốn nhắc tới tương lai là không biết mình có thể sống được bao lâu, làm được những gì. Bây giờ đối với tôi mọi chuyện không có gì tồn tại hết. Ngày nay và ngày mai không biết có chuyện gì xảy ra. Giây phút hiện tại là quý trọng nhất.

Từng cấm em gái Sơn Tuyền đi hát

Với vai trò chị cả của 14 người em thì bà có phải cáng đáng lo cho gia đình nhiều không?

Điều đó là bắt buộc rồi. Năm 17 tuổi, tôi về Sài Gòn. Lúc đó là mùa hè năm 1964. Đến năm 1965 thì tôi nổi luôn. Trong nghề hát,  tôi là người may mắn nhất, sau một đêm ngủ dậy giống như một giấc mơ vậy. Tôi đi hát từ ngày còn nhỏ, cũng được gọi là thần đồng nhưng Đà Lạt chỉ là tỉnh lẻ thôi. Nhưng không bao giờ tôi nghĩ một sớm một chiều mà nổi tiếng ở Sài Gòn. Bao nhiêu đó cũng khiến tôi phải nghĩ rằng mình sinh ra là để đi hát.

Ngày đầu tiên bà đi hát ở Sài Gòn như thế nào? Bà có nhớ những kỉ niệm khi mình may mắn nổi tiếng sau một đêm?

Thầy của tôi là Nguyễn Văn Đông đã viết hồi kí khá rõ rồi đấy. Hồi đó thầy đưa tôi về đất Sài Gòn này, khoảng bảy tháng sau thôi thì chỗ  mấy góc đường Sài Gòn đều treo hình của tôi. Thời đó chưa có truyền hình nên tôi có đi ăn bò kho, uống nước mía lề đường thì cũng không ai biết tôi nổi tiếng.

Lúc tôi được biết đến thì tôi chưa hề biết phấn son, mọi thứ đến quá nhanh. Đến nỗi bây giờ nghe lại những đĩa thâu hồi đó tôi thấy sao mà non nớt quá. Quá non như trái còn xanh. Nhưng vậy mà nổi tiếng. Mà nổi tiếng vậy thôi chứ khi phòng trà Quốc tế Bồng Lai mời đi hát, tôi không biết đánh son phấn thế nào.  Thầy tôi phải giúp tôi trang điểm. Thầy chưa từng đánh son phấn cho người đàn bà mà lại đánh son cho tôi. Nghe những câu chuyện về cuộc đời tôi nên nhạc sĩ Thanh Sơn đã tặng bài Nỗi Buồn Hoa Phượng cho tôi. Thời đó, bài hát thâu cho hãng đĩa Sóng Nhạc bán khắp miền Nam đắt khách kinh hồn.

NSND Lệ Thủy từng kể vào thời hoàng kim của các gánh hát có những lúc nhận tiền từng bao tải. Điều này có rơi vào trường hợp của bà không?

Tôi hát cho đoàn Kim Cương không có bao tải tiền đâu. Chỉ có mỗi tuần nhận được 1 kí đường, 1 bịch bột ngọt, 2 lon sữa. Tôi, Thái Châu, Họa Mi, Lệ Thu, Phương Hồng Quế hát xong là lãnh nhu yếu phẩm nhưng mà vui vì một bản nhạc mà tôi hát nguyên cả năm.

365 ngày, ngày nào cũng hát có một bản mở màn cho vở kịch thôi. Ví dụ kịch của đoàn Kim Cương làm bài Lá Sầu Riêng thì tôi hát Nổi Lửa Lên Em. Qua năm sau hát Khúc Tâm Tình Người Hà Tĩnh. Ngày nào tôi cũng đến hát đúng một bài rồi đi về. Hát mỗi đêm mà sao cũng có người coi hoài. Mà sao cũng kì ghê. Có một ca khúc với vở kịch đó mà khán giả cứ xem hoài không chán. Đó là năm 1976.  

Thanh Tuyền và em gái Sơn Tuyền

Bà và Sơn Tuyền có những kỉ niệm ấu thơ nào đáng nhớ không?

Sơn Tuyền, em thứ tám của tôi, sợ tôi lắm vì hay bị tôi đánh đòn. Khi em ấy đi hát thì bị ba mẹ và thôi phản đối. Thời đó tôi đi hát cũng đã bị đòn rồi. Ba tôi là người xưa, quan niệm “xướng ca vô loại”, không hiểu sao ba tôi lại có thành kiến như vậy. Tôi còn nhớ nhà ở số 92 Duy Tân, Đà Lạt. Tôi ở trên gác. Mỗi lần đi hát là phải để đồ đi hát ở dưới nhà. Tôi mặc quần áo đồ bộ ở nhà thường thường thôi. Canh lúc ba không để ý là tôi tuột xuống nhà rồi nhờ cậu chở đi đến chỗ hát mới thay đồ. Lúc đó tôi mới 10 tuổi. Mê hát lắm.

Đến lúc nào thì ba bà mới chấp nhận con gái đi hát?

Tới lúc tôi 15 tuổi được đài phát thanh ở Đà Lạt đến nhà xin cho đi hát, vì họ cần những giọng hát mới. Lúc đó ba tôi nể những ông trưởng ty nên cho phép tôi đi hát. Cũng nhờ đài phát thanh mà chú Nguyễn Văn Đông mới tìm ra tôi vì chương trình phát về Sài Gòn. Từ đó tôi về TP HCM và nổi tiếng. Điều này đã thay đổi hoàn cảnh gia đình tôi. Trước đây gia đình không khá giả, không đến nỗi nghèo nhưng không dư dả vì quá đông con. Nhưng ba tôi dứt khoát không cho đi hát. Sau này em tôi theo về Sài Gòn làm cho hãng đĩa của chú Đông. Hai ba tháng sau hát bài Má Hồng Đà Lạt thu đĩa xong rồi thì đi Mỹ luôn. Sau này em sang Mỹ mới bắt đầu đi hát chính thức.

Tại sao bà ngăn cản em gái mình đi hát?

Tôi không muốn Sơn Tuyền làm ca sĩ mà phải đi học, ohải có căn bản, kiến thức. Dính vào hát thì đâu có thể học hành gì được vì ham hát lắm. Tệ nhất thì cũng phải có bằng trung học.

Khán giả chỉ thích tôi hát nhạc xưa

Tại sao bà có nghệ danh Thanh Tuyền?

Tôi tên thật là Như Mai. Lúc đó có rất nhiều ca sĩ tên Mai nên mọi người muốn đặt tên khác. Thầy Nguyễn Văn Đông nói rằng tôi ở Đà Lạt có suối, thác, thông reo nên đặt là Tuyền nghĩa là suối, Thanh là cao nguyên xanh. Từ đó có tên Thanh Tuyền.

Ba đêm diễn sắp tới đánh dấu sự trở lại của bà trên sân khấu trong nước sau bốn năm vắng bóng. Bà sẽ hát khoảng bao nhiêu ca khúc trong mỗi đêm nhạc?

Tôi có thói quen không bao giờ đặt ra con số bài hát. Khi lên sân khấu thì tôi hát theo yêu cầu của khán giả, theo cảm xúc của tôi. Có nhiều khi những bài đã tập thì tôi lại không hát, mà hát   những bài được yêu cầu. Chủ yếu tôi hát những bài cũ, nhưng có một vài bài mới mà mấy chục năm chưa hát. Tôi có rất nhiều bài mà thời gian mỗi đêm diễn không nhiều nên phải theo yêu cầu của khán giả lúc đó.

Sau lần trở lại này, bà dự định sẽ thực hiện tour xuyên Việt ở Hà Nội, Đà Nẵng, Huế, Cần Thơ. Các ca khúc cho từng chương trình có khác nhau không?

Có lẽ dòng nhạc của tôi ở ăn sâu vào khán giả ở cả nước nên đi đến đâu hát cũng thấy đã lắm. Nhưng tôi cũng có một số thay đổi tùy theo địa phương. Mình phải dung hòa cho khán giả chứ không thể các chương trình đều giống nhau. Mỗi đêm diễn ở phòng trà tôi cũng hát những bài khác nhau mà.

Bà lựa chọn ca khúc hay có ai hỗ trợ biên tập chương trình?

Tôi là chính nhưng một cái đầu làm sao mà thành công được. Tôi cũng cần nhiều người cho tôi ý kiến. Theo kinh nghiệm đi hát nhiều năm của tôi thì khán giả thích nghe tôi hát những bản nhạc quen thuộc đã theo tôi mấy chục năm, mặc dù những bài đó nhiều người hát rồi. Nhiều người nói với tôi không nên hát các bài mới vì khán giả chờ đợi mỗi đêm diễn của tôi để họ được quay về với kỉ niệm. Khán giả muốn nghe lại những lời nhạc, bài hát đã nghe mấy chục năm trước. Tôi không thể nào mà không hát lại, dù tủ nhạc qua nhiều bài nhưng mình cũng phải theo tình cảm của khán giả.

Nghệ sĩ thường sống thiên về cảm xúc. Làm sao bà có thể giữ cảm xúc tròn đầy suốt mấy mươi năm đứng trên sân khấu hát vẫn trẻ trung, vẫn đầy lửa như vậy?

Tôi nghĩ trời sinh tôi ra để hát. Định mệnh trong máu tôi rồi. Hễ nhạc nổi lên là cảm xúc đầy ắp trong tim. Tôi lớn rồi, không trẻ trung như các em trẻ nữa. Sân khấu đã cho mình quá nhiều điều, nhờ đó mà mình mới có được tình cảm của mọi người nên ca sĩ không bao giờ dám nói bỏ sân khấu. Nếu ơn trên còn cho tôi hát thì tôi vẫn tiếp tục cho đến khi không thể nữa thì thôi. Tôi đã được lời nhiều quá rồi. Mọi thứ với tôi bây giờ là cộng thêm. Chính vì điều đó nên tôi giữ gìn sức khỏe thật tốt và sống bằng cái tâm.

Mặc dù đi hát thường xuyên và nhiều năm trôi qua nhưng bà vẫn giữ được chất giọng rất tốt, có thể nói là không khác so với lúc mới nổi tiếng. Bà có thể tiết lộ bí quyết giữ giọng hát của mình?

Tôi chỉ biết trả lời là vì đam mê quá nên lúc nào tôi cũng giữ giọng hát như là báu vật. Chẳng hạn trước mỗi buổi diễn, tôi luôn lo lắng mình sẽ bệnh bất ngờ, cho nên giữ gìn từ ăn uống, giấc ngủ. Mọi chuyện đều có thể bỏ qua hết để tập trung trên sân khấu. Tôi còn học hỏi nhiều lắm. Cái gì cũng học. Học ca sĩ Mỹ, Hoa, nhiều nước khác…

Tôi đã có chất giọng rồi thì tôi xem những rung cảm của họ diễn như thế nào. Nhưng nói chung nếu chỉ học hỏi mà không yêu nghề thì cũng không đi đến đâu. Tôi hát một bài giống như là Thiền vậy chứ không phải chơi chơi. Khi hát tôi không cần biết khán giả ngồi dưới là những ai. Tôi chỉ đắm chìm trong từng lời ca. Sống phải có âm nhạc thì tôi mới sống được.

Bà hy vọng mình sẽ gặt hái được điều gì sau lần quay trở về quê hương?

Tôi chỉ muốn sau chuyến đi tour thì khán giả thương tôi hơn, cũng như tôi thương họ. Tôi không đặt ra mục tiêu gì cả. Khán giả lạ lắm, không thể diễn tả hết được. Họ thương mình từ ngày còn tóc xanh, cho đến bây giờ đã già lụm cụm. Phải dùng chữ “nặng tình” để nói về những tình cảm đó.

Đợt này về nước bà có tiếp tục các hoạt động từ thiện thường xuyên của gia đình không?

Từ đó đến giờ tôi có bao nhiêu thì cho bấy nhiêu. Mình mang nợ cuộc đời thì mình phải đi trả. Cuộc đời cho tôi quá nhiều rồi. Bây giờ hễ có thời gian là tôi và gia đình đều đi làm từ thiện. Mà chúng tôi làm từ những người mình có, chứ không kêu gọi, xin xỏ ai vì như thế là mắc nợ thêm. Tôi đi làm từ thiện để trả ơn cuộc đời vì mình quá sung sướng, may mắn. Không phải bây giờ về đây đi hát rồi tôi mới làm từ thiện.

Hồi năm 1990 khi chưa được hát thì tôi đã về làm từ thiện rồi. Tôi đã từng ở trên cao và cũng từng lọt xuống dưới hố sâu rồi. Tôi đã thấm rồi thì tôi nghĩ đối với mình không có gì quan trọng hết. Bây giờ tôi phải, nói theo tâm linh vì tôi là Phật tử, thì tôi phải làm nhiều thứ trước khi không còn được ở trong kiếp người này nữa để nhẹ bớt vì thế gian này quá nhiều đau khổ. Tôi nghĩ các bạn trẻ rất may mắn vì được sinh ra trong thế kỉ mọi thứ đều văn minh. Tôi mong tương lai thế hệ trẻ sẽ tốt đẹp hơn.

Những hoạt động từ thiện của bà và gia đình có nhắm vào một đối tượng cụ thể không hay chỉ thấy cần giúp thì hỗ trợ thôi?

Từ xưa đến giờ tôi tự động đi kiếm và âm thầm giúp đỡ họ. Nhiều người không biết tôi giúp, không biết Thanh Tuyền giúp, chỉ biết có người tên Nguyễn Mai giúp đỡ thôi. Tôi làm từ thiện không phải vì danh tiếng, nói thẳng là như vậy. Tôi đã từng ở trên cao chót vót, có đầy đủ mọi thứ rồi bất chợt tuột xuống tận cùng. Khi ở tận cùng tôi mới nhìn nhận được nhiều việc, những chuyện đó giúp tôi trưởng thành theo thời gian, năm tháng. Những điều đó làm tôi cảm thấy cuộc đời chỉ còn chữ “tình” “tâm” chân thành là quý. Chòn danh vọng, tiền tài vật chất không còn quan trọng nữa.

Xin cảm ơn danh ca Thanh Tuyền!

Let's block ads! (Why?)

Thursday, November 10, 2016

Sự thực thông tin "cô gái trẻ bị hiếp dâm tập thể trong phòng trọ"

Trước thông tin gây hoang mang dư luận nói trên, thông tin với PV, ông Đào Văn Sơn, Chủ tịch UBND xã Đông Tiến khẳng định: Thông tin về việc cô gái trẻ đang thuê trọ tại địa bàn xã bị một nhóm nam thanh niên thay nhau hãm hiếp hoàn toàn không đúng sự thật.

Thông tin cô gái trẻ bị nhóm thanh niên hiếp dâm trong phòng trọ là sai sự thật. Ảnh: Beat.vn

Bản chất của vụ việc là chiều tối ngày 9/11, cơ quan chức năng bắt giữ một đối tượng trộm cắp trên trên địa bàn. Qua xác minh, kẻ này hiện đang thuê trọ tại thôn Ô Cách, xã Đông Tiến. Thời điểm CQCA kiểm tra nơi ở của đối tượng, phòng trọ có nhiều người, nên đã mời về trụ sở lấy lời khai để phục vụ cho công tác điều tra.

Trong khi đó, thông tin từ CA xã Đông Tiến, vật bị đối tượng trộm cắp là chiếc xe đạp điện.

Let's block ads! (Why?)

Khách nữ tá hỏa phát hiện khách sạn cài máy quay lén chiếu thẳng giường

Theo Jinghua Times News, ngày 19/10, một phụ nữ tên Wang thuê phòng qua đêm tại khách sạn Ibis, một khách sạn nổi tiếng ở thành phố Thượng Hải, Trung Quốc. Thế nhưng, sáng hôm sau tỉnh dậy, cô Wang hoảng hồn khi phát hiện trên cửa sổ có gắn một máy quay lén chiếu thẳng vào giường ngủ.

Khách sạn Ibis Thượng Hải (Ảnh internet)

Cô Wang cho biết, camera được gắn vào góc bức tườngchỗ cửa sổ, chiếu thẳng vào giường ngủ và quan sát mọi hành động trong phòng. 

Phía khách sạn Ibis Thượng Hải đã giải thích camera được gắn trong phòng với mục đích an ninh. Vụ việc sẽ được báo lên phía Tổng công ty. Tuy nhiên lời giải thích này chưa thỏa đáng với vị khách nữ. Cô yêu cầu gọi cảnh sát.

Cảnh sát đã cho gỡ chiếc máy quay và kiểm tra. Rất may tối hôm đó cô Wang ăn mặc rất kín đáo trong một bộ đồ ngủ. 

Cô Wang vô cùng tức giận vì hành vi trên là vi phạm sự riêng tư và danh dự của khách.

Luật sư của cô Wang cho biết, khách sạn lắp camera giám sát rõ ràng là sai phạm nghiêm trọng. Người này cũng không loại trừ khách sạn đã thông đồng với tội phạm để sử dụng video với mục đích đen tối.

Ngoài ra, sau sự việc, khách sạn đã từ chối thương lượng, trốn tránh trách nhiệm khi cô Wang bị xâm hại. Video bị phát tán có thể để lại hậu quả nghiêm trọng trên internet. Về vấn đề này, cô Wang yêu cầu phía khách sạn phải xin lỗi công khai và bồi thường thỏa đáng.

Let's block ads! (Why?)

Con gái tiến sĩ bị đánh: "Bố tôi vẫn đang rất hoang mang"

Trao đổi với Báo Giao thông sáng 10/11, chị N.T.M, con gái tiến sĩ N.K (76 tuổi, trú phường Bách Khoa, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội)- người đã bị đánh bởi một cán bộ Sở Ngoại vụ Hà Nội, chia sẻ: “Bố tôi hiện đang rất sốc trước sự việc xảy đến với bản thân. Bố tôi bị huyết áp cao nhiều năm nay nên gặp sự việc bất ngờ như vậy đã ảnh hưởng rất lớn. Gia đình đã cố gắng động viên để bố tôi ổn định tâm lý, cuộc sống gia đình hiện đang bị xáo trộn nghiêm trọng”.

Hiện tại, gia đình chị M. đã làm việc với Công an quận Hai Bà Trưng, đồng thời gửi đơn lên Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Đức Chung đề nghị làm rõ sự việc.

Gia đình tiến sĩ N.K cho biết đã gửi đơn lên Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung đề nghị làm rõ sự việc.

"Chúng tôi mong muốn sự vào cuộc của các cơ quan chức năng sẽ trả lại danh dự cho bố tôi và cho gia đình. Cá nhân tôi không đặt nặng người hành hung bố tôi là ai, làm việc ở đâu. Điều tôi mong muốn là mọi việc sai trái phải được làm rõ. Bố tôi đã cao tuổi, phận làm con cái cũng cảm thấy buồn. Giờ xử lý thế nào thì gia đình hoàn toàn đi theo đúng trình tự pháp luật, ai sai phải chịu trách nhiệm”, chị M. chia sẻ.

Chị cũng cho biết, tiến sĩ N.K làm giảng viên của trường Đại học Bách khoa Hà Nội từ năm 1964. Đến nay, dù đã nghỉ hưu lâu nhưng ông vẫn dạy hợp đồng môn Hóa học tại trường.

Điều đáng nói là cho đến thời điểm này, bản thân người đã đánh tiến sĩ K. vẫn chưa có một lời xin lỗi, thăm hỏi nạn nhân.

Trước đó, báo chí đưa tin về việc một cụ ông 76 tuổi trong khi đi tập thể dục trên phố Trần Đại Nghĩa, phường Bách Khoa thì xảy ra va chạm với một người phụ nữ điều khiển xe máy ngược chiều. Ngay sau đó, cụ ông này bất ngờ bị một người đàn ông lao vào hành hung. Nạn nhân sau đó phải nhập viện vì vết thương chảy nhiều máu ở miệng.

Qua xác minh ban đầu, người bị đánh là tiến sĩ N.K., người đánh tiến sĩ N.K chính là ông Nguyễn Đức Hoàng (SN 1977), cán bộ Sở Ngoại vụ Hà Nội.

Ngày 9/11, trao đổi với báo chí bên hành lang Quốc hội, Bí thư Thành ủy Hà Nội Hoàng Trung Hải cho biết, đã nắm được thông tin và đang chờ báo cáo. Ông Hải nhấn mạnh quan điểm, bất cứ công dân nào có hành vi vi phạm pháp luật thì đều phải bị xử lý nghiêm. "Nếu công dân là công chức, đặc biệt lại là công chức Thủ đô thì càng cần xử lý nghiêm hơn nữa", ông Hải khẳng định.

Trao đổi với Báo Giao thông chiều cùng ngày, Thượng tá Nguyễn Thành Tín, Phó trưởng Công an quận Hai Bà Trưng cho biết, cơ quan công an đã triệu tập ông Nguyễn Đức Hoàng lên làm việc và sẽ xử lý theo đúng quy định của pháp luật.

Let's block ads! (Why?)

Hé lộ 7 nhân vật quyền lực nhất trong bộ máy của Trump

Ông Trump chưa hề có kinh nghiệm trên chính trường và do đó sẽ phải dựa vào những nhân vật chuyên nghiệp để vận hành nước Mỹ hiệu quả. Đó cũng phải là những người trung thành với tỷ phú Mỹ nhất,  sát cánh cùng ông Trump đến phút cuối trong cuộc bầu cử.

Ê kíp mới có thể nắm giữ vị trí quan trọng trong chính quyền Donald Trump.

Dưới đây là danh sách nhân vật có thể nắm quyền trong chính quyền mới của ông Trump theo dự đoán của BBC:

Newt Gingrich – Bộ trưởng Ngoại giao

Là người theo khuynh hướng bảo thủ và ủng hộ ông Trump nhiệt tình trong chiến dịch tranh cử, Newt Gingrich có cơ hội lớn nhất trở thành nhà ngoại giao hàng đầu nước Mỹ.

Từng là Chủ tịch Hạ viện Mỹ năm 1994, Gingrich đã giúp đảng Cộng hòa chiến thắng trong cuộc đua mang tính cách mạng. Khi đó, đảng Cộng hòa đã lấy được từ tay phe Dân chủ thêm 54 ghế Hạ viện và 8 ghế Thượng viện, dẫn đến việc kiểm soát cả Hạ viện và Thượng viện.

Nghị sĩ đến từ Georgia, năm nay 73 tuổi đã rời khỏi Hạ viện năm 1994 vì nhiều lý do. Ông Gingrich thất bại trong cuộc đua trở thành ứng viên Tổng thống Mỹ đảng Cộng hòa năm 2011.

Rudy Giuliani – Bộ trưởng Tư pháp

Rudy Giuliani từng là thị trưởng New York. Ông trở thành cố vấn của Donald Trump từ mùa hè này. Giuliani cũng là một trong những người thường xuyên "nói đỡ" hộ Trump nhiều nhất trong quá trình tranh cử. Ông Giuliani từng áp đặt chính sách mạnh tay nhằm vào người da màu, khiến các nhà quan sát gọi đây là hành động phân biệt chủng tộc.

Ông Giuliani từng chạy đua vào vị trí ứng viên Tổng thống Mỹ đảng Cộng hòa năm 2008 nhưng sau đó đã bỏ cuộc sau khi chỉ nhận được tỷ lệ ủng hộ sau John McCain và Mitt Romney.

Reince Priebus - Chánh văn phòng Nhà Trắng

Reince Priebus (44 tuổi) đang được đồn đoán sẽ trở thành Chánh văn phòng Nhà Trắng dưới thời ông Trump.

Priebus hiện đang nắm giữ vị trí Chủ tịch Ủy ban Quốc gia đảng Cộng hòa. Ông khá thân với Chủ tịch Hạ viện Mỹ Paul Ryan, người có thể là nhân tố chính trong việc xây dựng quy định pháp lý của chính quyền mới.

Chris Christie – Bộ trưởng Thương mại

Sau thất bại trong chiến dịch tranh cử tổng tống của đảng Cộng hòa, Thống đốc bang New Jersey, Chris Christie đã ngay lập tức ủng hộ mạnh mẽ Donald Trump.

Ông Christie (54 tuổi) hiện đang giám sát quá trình chuyển giao Nhà Trắng cho ông Trump. Giới phân tích Mỹ đồn đoán khả năng ông Christie sẽ nắm giữ vị trí Bộ trưởng Thương mại. Tuy nhiên, vụ bê bối đóng cửa cây cầu lớn nối liền New Jersey và thành phố New York đã khiến uy tín của ông Christie suy giảm đáng kể.

Việc bổ nhiệm nội các phải thông qua Thượng viện có thể sẽ là chướng ngại lớn nhất ngăn ông Christie nắm quyền trong chính phủ mới.

Jeff Sessions – Bộ trưởng Quốc phòng

Thượng nghị sĩ bang Alabama, Jefferson Sessions là một trong những cố vấn thân cận nhất của ông Trump về các vấn đề an ninh, quốc phòng. Trong bài phát biểu ăn mừng chiến thắng ở New York, ông Trump ca ngợi Sessions là “người được tôn trọng nhất ở Washington vì sự thông minh”.

Nghị sĩ 69 tuổi từng ủng hộ chiến tranh Iraq năm 2003 trong khi ông Trump gần đây phản đối cuộc chiến này.

Michael Flynn – Cố vấn an ninh quốc gia

Michael Flynn, trung tướng quân đội Mỹ về hưu là người giúp ông Trump kết nối với các cựu chiến binh. Ông Flynn không có thành tích nổi bật khi còn phục vụ trong quân ngũ.

Ông Flynn buộc phải sớm rời vị trí Giám đốc Cơ quan Tình báo Quốc phòng trong giai đoạn 2012-2014 vì quan điểm tiêu cực về Hồi giáo cực đoan.

Trong chiến dịch tranh cử, ông Flynn phản đối cách tiếp cận của chính quyền Obama với mối đe dọa từ Nhà nước Hồi giáo (IS).

Steven Mncuchin – Bộ trưởng Tài chính

Bản thân ông Trump đã nêu tên người phụ trách tài chính cho mình trở thành Bộ trưởng Tài chính Mỹ. Nhưng không rõ liệu người ủng hộ ông Trump có chấp nhận để nhà đầu tư New York trở thành người nắm giữ chính sách thuế hay không.

Ông Mncuchin tích lũy lượng tài sản khổng lồ trong 17 năm làm việc tại tập đoàn Goldman Sachs, trước khi thành lập công ty sản xuất phim, đứng sau các bộ phim bom tấn như series X-men và American Sniper.

Let's block ads! (Why?)

Hơn 30% phụ nữ Việt Nam bị bạo lực, xâm hại tình dục

Hơn 30% phụ nữ Việt Nam bị bạo lực, xâm hại tình dục - 1

34% phụ nữ Việt Nam từng kết hôn bị chồng bạo hành thể xác hoặc tinh thần

Nhân tháng hay động, chung tay xóa bỏ bạo lực đối với phụ nữ và trẻ em gái trên phạm vi cả nước từ ngày 15/11 – 15/12, Bộ Lao động Thương binh Xã hội kêu gọi bình đẳng giới và phòng chống bạo lực trên cơ sở giới ở Việt Nam.

Ông Nguyễn Trọng Đàm - Thứ trưởng Bộ Lao động Thương binh Xã hội cho rằng, bạo lực đối với phụ nữ và trẻ em gái vẫn đang là vấn đề báo động ở nhiều quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam. Đây là trở ngại lớn trong tiến trình xóa bỏ bất bình đẳng giới.

Theo thống kê, tại Việt Nam, 34% phụ nữ đã từng kết hôn bị chồng bạo hành thể xác hoặc tinh thầnvà mỗi năm có khoảng 1.000 vụ xâm hại tình dục trẻ em gái.

Bà Shoko Ishikawa, Trưởng đại diện Cơ quan Liên hợp quốc về bình đẳng giới và trao quyền cho phụ nữ tại Việt Nam cảnh báo, trẻ em chứng kiến bạo lực hoặc thường xuyên trải qua bạo lực giới sẽ trở thành nạn nhân và người gây ra bạo lực khi trưởng thành.

Theo chuyên gia, tại Việt Nam, bạo lực giới cản trợ sự phát triển phụ nữ và trẻ em gái. Nghiên cứu của Tổng cục Thống kê năm 2010 cũng cho thấy, 58% phụ nữ đã từng kết hôn phải chịu ít nhất một hình thức bạo lực trong đời.

Điều đáng lo ngại là tình trạng xâm hại, bạo lực với trẻ em đặc biệt là trẻ em gái vẫn diễn biến phức tạp và đang là vấn đề gây bức xúc toàn xã hội. Trung bình mỗi năm có khoảng 1.000 vụ xâm hại tình dục trẻ em gái. Bên cạnh đó, trẻ em gái còn là nạn nhân của đối tượng dễ bị buôn bán, bạo lực ngoài gia đình.

Ông Nguyễn Hiệp Thống, Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội cho biết,  hiện nay rất nhiều học sinh đã và đang phải chịu bạo lực giới tại trường học và gia đình.

“Bạo lực giới không chỉ ảnh hưởng tới thể chất mà còn ảnh hướng tới tinh thần, cuộc sống và tương lai của trẻ”, ông Thống nói.

Theo ông Thống, đưa giáo dục về bình đẳng giới vào chương trình học của học sinh là rất cần thiết. Học sinh mong muốn chấm dứt bạo lực giới và nâng cao nhận thức của tất cả bạn bè, thầy cô và phụ huynh về nguyên nhân và ảnh hưởng của bạo lực giới đối với học sinh.

Let's block ads! (Why?)